
Bangladesh là một vùng đất phù sa màu mỡ nằm ở Vịnh Bengal và là nơi có mật độ dân số cao nhất thế giới. Trung bình gần 1000 người/km2 và có đến hơn 80% dân số sống ở khu vực nông thôn. Phần lớn vật liệu xây dựng truyền thống xây dựng ở địa phương là đất và tre, tuy nhiên, kỹ thuật xây dựng này dễ bị lỗi và nhiều công trình thiếu nền móng và các lớp chống ẩm. Những tòa nhà như vậy đòi hỏi phải bảo trì thường xuyên, thường dễ bị hư hại và thời gian trung bình chỉ kéo dài 10 năm.
Mục tiêu của dự án:
Điều đặc biệt quan trọng là cải thiện chất lượng cuộc sống ở khu vực nông thôn để chống lại sự di cư đang diễn ra đến các thành phố. Tiềm năng chính để phát triển xây dựng ở khu vực nông thôn là chi phí lao động thấp và các nguồn tài nguyên sẵn có tại địa phương như đất và tre.

Chiến lược chính của dự án là truyền tải và phát triển các kiến thức và kỹ năng của dân cư địa phương để họ có thể sử dụng tốt nhất các nguồn lực sẵn có của mình. Các kỹ thuật xây dựng trong lịch sử được phát triển và cải tiến và các kỹ năng được chuyển giao cho các doanh nghiệp địa phương đang trong quá trình thay đổi hình ảnh các kỹ thuật xây dựng.
Ý tưởng và thiết kế:

METI nhằm mục đích thúc đẩy các khả năng và sở thích cá nhân có tính đến các tốc độ học tập khác nhau của trẻ em và người học trong một hình thức học tập tự do và cởi mở.

“Học với niềm vui là triết lý chính của trường học – điều tốt nhất đối với tôi là nhìn thấy tòa nhà đông đúc những đứa trẻ hoạt bát, bọn trẻ thực sự rất vui khi đến trường. Điều chủ yếu là không phải kiến trúc làm nên điều đặc biệt – mà đó là vì mọi người: tất cả mọi người làm nên điều với tất cả nỗ lực và khả năng của mình và tất cả những con người sống trong đó và lấp đầy khoảng không gian”
Kiến trúc sư thiết kế Anna Heringer

Dự án đưa ra một giải pháp thay thế cho phương pháp tiếp cận điển hình cho việc học. Kiến trúc của trường học mới phản ánh nguyên tắc này và đưa ra các loại không gian và cách sử dụng khác nhau, nhằm hỗ trợ cho phương pháp này trong việc dạy và học. Ở tầng trệt với những bức tường đất dày, ba phòng học được đặt với mỗi lối đi riêng mở ra một hệ thống các hang động có hình dạng hữu cơ ở phía sau lớp học. Nội thất mềm mại của các không gian này đầy cảm xúc, một cá nhân hoặc một nhóm có thể để tự giấu mình, để tách biệt, để khám phá hoặc tập trung.

Tầng trên là là sự tương phản của ánh sáng và không gian mở, các khoảng mở trên các bức tường tre mở ra các góc nhìn bao quát khắp các khu vực xung quanh, nội thất rộng rãi của nó tạo ra các không gian để chạy nhảy. Bối cảnh được mở rộng vượt trên những ngọn cây và cái ao của làng. Ánh sáng và bóng tối từ các dải tre chơi đùa trên sàn đất và tương phản với các vật liệu đầy màu sắc của những tấm vải chòang sari trên trần nhà.

Giải pháp thiết kế có thể không thể lặp lại ở các khu vực khác của thế giới Hồi giáo, vì những điều kiện địa phương khác nhau, nhưng cách tiếp cận – cho phép các giải pháp thiết kế mới xuất hiện từ kiến thức chuyên sâu về bối cảnh địa phương và cách xây dựng – rõ ràng đã mang đến sự mới mẻ và một hình mẫu hy vọng cho việc xây dựng bền vững trên toàn cầu”
Ban giám khảo giải thưởng kiến trúc Aga Khan lần thứ 10
Cấu trúc và kỹ thuật xây dựng công trình

Tòa nhà nằm trên một móng gạch xây sâu 50 cm được với vữa xi măng. Gạch là sản phẩm phổ biến nhất của ngành công nghiệp sản xuất vật liệu xây dựng ở Bangladesh. Bangladesh gần như không có trữ lượng đá tự nhiên và giống như một giải pháp thay thế, cát phù sa sét được nung trong các lò tròn trở thành gạch. Chúng được sử dụng để xây dựng hoặc được đập nhỏ để sử dụng làm cốt liệu cho bê tông hoặc làm miếng chè chèn. Than nhập khẩu được sử dụng để đốt lò.

Bên cạnh nền móng, lớp chống ẩm là sự bổ sung cơ bản khá biệt nhất cho các kỹ năng xây dựng đất nung tại địa phương. lớp chống ẩm là một lớp màng nhựa PE có sẵn tại địa phương. Tầng một hoạt động các tường chịu lực bằng cách ứng dụng một kỹ thuật tương tự như tường đất. Một hỗn hợp đất-rơm với hàm lượng rơm thấp được sản xuất với sự giúp đỡ của bò và trâu nước rồi sau đó trải thành từng lớp có độ cao 65 cm mỗi lớp trên đỉnh tường móng. Vật liệu thừa vượt quá chiều rộng của bức tường được cắt bớt bằng một thanh sắt sắc sau đó một vài ngày. Sau một tuần để khô, lớp tường đất tiếp theo có thể được đặt lên. Đến lớp thứ ba và thứ tư, cửa và cửa sổ bằng vải lanh và khung cửa sở được chèn vào cũng như một dầm tre bằng gậy tre dày làm tấm tường cho trần nhà.

Trần của tầng trệt là là ba lớp gậy tre với lớp trung tâm được bố trí vuông góc với các lớp bên trên và lớp bên dưới để tạo sự ổn định biên và liên kết giữa các dầm đỡ. Một lớp ván làm bằng tre đập dẹt được đặt trên lớp trung tâm và chứa đầy hỗn hợp đất giống như kỹ thuật thường được sử dụng trong trần của các công trình khung gỗ ở châu Âu.

Tầng trên là một cấu trúc khung của bốn lớp dầm tre và các bộ phận cấu thành ngang, dọc và chéo được bố trí ở các góc vuông của tòa nhà. Các khung kết thúc ở cạnh ngắn của tòa nhà và cầu thang cũng nhằm để làm tăng độ cứng cho công trình. Tất cả được kết nối thông qua các thành phần kết cấu bổ sung ở mặt trên và dưới của dầm chính và được bổ sung thêm lớp chắn gió ở mặt trên của hệ khung. Một loạt các mảng tre dài bằng nửa độ cao của khung phía dưới hỗ trợ đỡ cấu trúc của mái tôn và được phủ bằng các panel gỗ và điều chỉnh chiều cao để tạo đủ độ dốc thoát nước.
Hoàn thiện và phụ kiện lắp đặt

Bề mặt ngoài của các bức tường đất vẫn lộ rõ và các cửa sổ được làm bằng thạch cao vôi. Cấu trúc khung của mặt đứng màu xanh lá cây từ trước cho đến phía sau được làm bằng những thân tre được nhét vào bên trong của các chân đế làm bằng ống nước cũ và được phân chia thành mạng nhờ các thanh gỗ ngang. Các bề mặt bên trong được trát bằng một vữa đất sét và quét sơn vôi. Các “hang động” được đắp bằng rơm đất sét, với kết cấu hỗ trợ bằng thân tre và trát bằng vữa đất đỏ. Mặt tiền của tầng trên được ốp bằng các khung cửa sổ được phủ bằng các dải tre và các khớp nối của nó được treo trên các cột của khung kết cấu. Một lớp tường đất thứ năm tạo ra một lan can xung quanh tầng trên, trở thành một băng ghế chạy quanh chu vi của tòa nhà và neo giữ cấu trúc khung tầng trên và mái nhà chống gió từ bên dưới. Một lớp trần nhà bằng vải được treo phía dưới mái nhà được thắp sáng ở phía sau vào buổi tối. Lớp không gian phía sau lớp vải thông gió cho mái nhà.

Nhân công xây dựng sử dụng và đào tạo lực lượng lao động địa phương. Nền móng được một công ty xây dựng từ thủ phủ vùng Dinajpur cách Rudrapur khoảng 20km thực hiện. Việc xây dựng bằng đất và cấu trúc tre được lao động địa phương thực hiện. Các kỹ thuật xây dựng đã được tiến hành và phát triển trong công trình cùng với các kiến trúc sư và nhà thầu từ Đức và Áo. Hai năm nhà thầu địa phương từ các vùng lân cận đã được đào tạo trong quá trình xây dựng công trình nhằm tạo ra những việc làm mới và hỗ trợ chuyên nghiệp cho sự “Giúp đỡ sự tự giúp đỡ”
Mô hình mẫu mực, khả năng chuyển giao cho các dự án tiếp theo:
Trường xây dựng thủ công này thể hiện tiềm năng của việc quy hoạch và thiết kế tốt, từ việc bố trí công trình đến địa hình đến việc hiện thực hoá chi tiết các khía cạnh. Hơn nữa, nó cho thấy khả năng việc xây dựng bằng đất và tre với các phương pháp đơn giản như một sự sự tiếp nối của các truyền thống xây dựng nông thôn ở địa phương và có thể là một ví dụ cho sự phát triển xây dựng tương lai trong khu vực.

Một nền móng vững chắc và lớp chống ẩm là những điều kiện kỹ thuật chính tiên quyết cho việc xây dựng bằng đất, giúp cho các tòa nhà tồn tại lâu hơn và giảm yêu cầu bảo trì. Đối với phòng nhỏ có nhịp vượt nhỏ, việc xây dựng trần tre mới được phát triển có thể được làm hoàn toàn bằng vật liệu địa phương bằng cách sử dụng dây đay thủ công và lạt tre buộc.

METI – viện đào tạo và giáo dục hiện đại: METI tạo điều kiện cho trẻ em và thanh thiếu niên trong khu vực tham gia các lớp học đến 14 tuổi và cung cấp các buổi thảo luận cho các nghề thương mại. Ý tưởng là cung cấp cho người dân nông thôn khả ăng tiếp cận với giáo dục tốt, định hướng toàn diện. Trẻ em và các thanh thiếu niên được khuyến khích phát triển tính cách có trách nhiệm, có động lực, sự sáng tạo và sử dụng các kỹ năng của họ để cải thiện và phát triển môi trường nông thôn của họ ngay trước mắt. Việc học đọc, viết và toán cũng như ngôn ngữ được cung cấp trong một môi trường miễn phí và thông qua các hình thức học tập mở. Thiền, khiêu vũ và viết văn sáng tạo là một thành phần trong chương trình học hàng ngày tại Trường METI, và các cuộc thảo luận, học tập là một thành phần trong học nhóm và khả năng tự phản biện và khả năng xã hội.

Dipshikha, Bangladesh: Dipshikha là một tổ chức phi chính phủ chuyên hỗ trợ phát triển ở các khu vực đặc biệt nghèo ở phía bắc Bangladesh và đã hoạt động trong lĩnh vực này trong gần 25 năm. Paul Tigga, giám đốc Dipshikha giải thích rằng mục đích nhằm mở ra những khía cạnh tích cực ở các ngôi làng, khiến cho mọi người nhận thức được tiềm năng tại chỗ trong nỗ lực củng cố địa phương và giảm thiểu di cư ra các thành phố.
Shanti e.V. đã là đối tác Đức cho Dipshikha kể từ khi thành lập và hỗ trợ tài chính, lập kế hoạch và cho việc phát triển và thực hiện công tác giáo dục. Một khía cạnh trung tâm của công việc của họ là thực hiện các chương trình phát triển thôn bản tích hợp cho giáo dục, y tế, củng cố vai trò của phụ nữ trong xã hội, dinh dưỡng, nông nghiệp và kỹ năng thương mại. Shanti cũng cung cấp hỗ trợ trong các tình huống khẩn cấp và các chương trình trao đổi và tình nguyện. PMK đã hỗ trợ METI trong nhiều năm và là đối tác cho việc xây dựng trường cùng với Shanti và Dip-shikha.
Thông số
- Kiến trúc sư: Anna Heringer & Eike Roswag
- Diện tích: 350m2
- Năm xây dựng 2007
- Đoạt giải thưởng kiến trúc Aga Khan năm 2007. Đây là giải thưởng kiến trúc 3 năm 1 lần, từ năm 1977, dành cho các công trình kiến trúc tại các tất cả quốc gia/cộng đồng Hồi giáo trên toàn thế giới.